Tự Truyện Sir Alex: Chương XII – “Mourinho – Đối Thủ ‘Đặc Biệt’ P6

0 Comments


Tôi đã từng rất buồn khi những cầu thủ giỏi rời đội bóng. Tôi dõi theo một cầu thủ đang đi đến những ngày cuối cùng của sự nghiệp và cùng thời điểm, một câu hỏi luôn văng vẳng trong đầu: “Khi nào thì cậu ấy sẽ ra đi, hoặc cậu ấy sẽ ở lại với chúng ta trong bao lâu?” Kinh nghiệm đã dạy tôi luôn để những cầu thủ trẻ dự phòng ở các vị trí quan trọng.

Bởi vậy, ngày 10 tháng Năm năm 2005, khi United phải xếp hàng chào mừng Chelsea, nhà tân vô địch, ngay trên sân nhà Old Trafford, thì tôi không hề có khái niệm đầu hàng trước sức mạnh tiền bạc của Abramovich.

Five pivotal games sealed Chelsea's 2005 Premier League title and began new era of dominance - football.london

Về tâm lý, đây là một khoảnh khắc vĩ đại đối với Chelsea. Họ giành được chức vô đich lần đầu tiên sau nửa thế kỷ và tìm lại ánh hào quang. Bài học rút ra ở đây là một khởi đầu chậm chạp sẽ không bao giờ được tha thứ nếu chúng tôi phải đối mặt với Chelsea, thử thách mới nhất lúc bấy giờ. Mùa giải tiếp theo, United có một khởi đầu như mơ, mặc dù cuối cùng vẫn đuối sức và chịu thất bại. Điểm đen của mùa giải là cuộc đối đầu với Lille tại Paris, nơi một số cổ động viên của chúng tôi liên tục la ó các cầu thủ trẻ đang khởi động sau khi Roy Keane có buổi phỏng vấn đầy giận dữ với MUTV, chê trách vài đồng đội không gắng hết sức tập luyện.

Bài phỏng vấn đó như một lưỡi dao chết người. Roy đã làm trầm trọng thêm phong độ nghèo nàn của đội bóng bằng cách tấn công chính các đồng đội. Trên sân, United có màn trình diễn tệ hại, và thất bại với tỷ số 0-1 đêm đó là điểm đen đáng chú ý nhất của tôi sau nhiều năm.

Tháng Mười một năm 2005, cùng với việc Roy Keane rời đội bóng, chúng tôi cũng mất đi George Best. Một chàng trai rất tốt bụng, một quý ông lịch lãm, nhưng, thường trực một nỗi bối rối. Bối rối khi nói chuyện với người khác. Ông ấy thiếu tự tin vào bản thân khiến bạn thậm chí phải lo lắng. Tôi nhớ tới lần ngồi trong quán bar tại Nhật Bản với George và bạn gái của ông ấy, George đã rất khó khăn trong việc diễn đạt ngôn ngữ. Sự nhút nhát bao trùm. George có thể đã có một cuộc sống tốt đẹp hơn sau khi giải nghệ. Ông ấy có thể huấn luyện các cầu thủ trẻ, nhưng có lẽ George thiếu cá tính để trở thành một người thầy. Một sự thật về George mà không nhiều người nhận ra là ông ấy cực kỳ thông minh. Đám tang của ông ấy rất lớn, vô cùng tang thương và được tổ chức chu đáo bởi chính quyền thành phố Belfast. Nó trang trọng như nghi lễ quốc tang. Tôi nhớ cái cảm giác khi nhìn vào cha của George, một con người với vóc dáng bé nhỏ, đầy khiêm tốn và chợt nghĩ: “Ông ấy đã sản sinh ra một trong những cầu thủ xuất sắc nhất lịch sử.” Một người đàn ông nhỏ bé đến từ Belfast, một con người trầm lặng. Bạn có thể nhận ra sự nhút nhát của George thừa hưởng từ đâu.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *