Mourinho: Thế giới của “Người đặc biệt” P11

Khi Mourinho đến Real Madrid, ông cũng kéo theo bộ sậu của mình. Đấy là Rui Faria, HLV thể lực; Silvino Louro, HLV thủ môn; Aitor Karanka, người trợ lý mà ông vừa bổ nhiệm và Jose Morais, chuyên gia phân tích đối thủ. Nhưng có một nhân vật không giữ bất cứ vai trò chuyên môn nào nhưng thường xuyên lui tới sân tập và có cả văn phòng làm việc riêng tại trụ sở CLB ở Valdebedas: người đại diện Jorge Mendes.
Mendes tất nhiên là cũng không có nhiệm vụ cụ thể gì ở Real Madrid, ông chỉ làm… bạn của Mourinho mà thôi. Mỗi sáng, người ta thấy 2 người sánh vai cùng nhau tiến vào sân tập. Khi Mourinho vào việc, Mendes ngồi từ xa, nhấm nháp ly cà phê, nhìn vào cầu thủ tập luyện qua chiếc kính đen.
Mendes là người đại diện không chỉ của Mourinho mà còn của Angel di Maria, Pepe, Ricardo Carvalho, Cristiano Ronaldo, toàn là những cầu thủ trọng yếu trong CLB. Việc Mourinho tin tưởng Mendes khiến cho nhân vật này chiếm một vị trí ngày càng lớn hơn tại Real. Cựu Chủ tịch Real Ramon Calderon đã từng bảo chính Mendes chứ không phải Florentino Perez mới là Chủ tịch thật sự của Real Madrid.
Nói một chút về sân tập Valdebedas của Real. Sân này được khánh thành vào năm 2004, là sân tập mới của CLB sau khi Perez đã bán sân tập cũ Ciudad Deportiva lại cho Hội đồng thành phố để trang trải gần 300 triệu euro tiền nợ.
Khi còn sân tập cũ, các CĐV chỉ cần trả một số tiền ít ỏi tượng trưng là có thể lên khán đài theo dõi thần tượng của mình tập luyện. Khi Real khánh thành Valdebedas, CĐV không còn được phép vào sân những ngày trong tuần nữa. Ngay cả những thành viên của đội bóng, góp tiền nuôi sống CLB, cũng không được phép.
Đấy là trước khi Mourinho đến. Từ khi có “người đặc biệt”, lệnh cấm không chỉ áp dụng cho các CĐV thông thường mà còn cho cả người thân và người đại diện của các cầu thủ nữa. Nếu như ông bố của ngôi sao trẻ Sergio Canales, mới 19 tuổi, muốn xem con trai mình tập luyện, bắt buộc ông phải… nộp đơn trước 3 ngày.
Điều tương tự diễn ra với đại diện của Casillas, Alonso, Arbeloa và những người khác. Trước khi năm 2010 khép lại, lệnh cấm ấy áp dụng luôn với… Jorge Valdano, Giám đốc điều hành của đội bóng. Chỉ có một người được đặc cách bước qua những cánh cổng lạnh lẽo luôn đóng im ỉm ấy: Jorge Mendes.
Mourinho, cũng như những HLV khác tại Anh quốc, không trực tiếp điều hành buổi tập. Ông giao việc ấy lại cho Aitor Karanka và chỉ thỉnh thoảng ngó qua. Cường độ của những buổi tập ấy, sau này các cầu thủ kể lại, cứ như thế là chuẩn bị cho trận chung kết Champions League nữa.
Một ngày nọ, Mourinho yêu cầu các nhân viên bảo vệ đuổi hết nhà báo ra ngoài, dù hôm ấy theo quy định họ được phép tác nghiệp. Mourinho cởi áo ra, rồi đi sang một sân khác, trong ánh mắt ngạc nhiên của tất cả mọi người, nằm xuống và… phơi nắng.
Tất cả các cầu thắc mắc, nhưng chỉ có một người dám bước đến hỏi Mourinho: tiền vệ người Hà Lan Royston Drenthe.
“Sếp đang làm gì vậy?”.
“Phơi nắng, làn da rám nắng của tớ đang nhạt dần rồi”.